Chào mừng bạn đến với Podcast “Cafe 360” của Đài PT-TH Quảng Nam. Phát hành trên website qrt.vn, app QRT online, youtube Đài PT-TH Quảng Nam lúc 18h00 thứ Bảy hằng tuần; trên sóng phát thanh Đài PT-TH Quảng Nam tần số FM 97,6Mhz lúc 19h15’ cùng ngày, “cafe 360” sẽ là những lời tự sự, những tản mạn về cuộc sống… Mời các bạn đón nghe.
Một ngày trôi qua bạn gặp gỡ với rất nhiều người, nghe rất nhiều câu chuyện nhưng liệu bạn đã dành thời gian để lắng nghe chính mình. Trở về nội tâm, lắng nghe để thấu hiểu chính mình để từ đó hiểu hơn về cuộc sống đó là những chia sẻ của BTV Ái Linh qua Podcast “Lắng nghe lòng mình”. Sau đây, mời các bạn cùng nghe.
Những tháng ngày dần trôi về cuối năm, bất giác thấy thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó thôi mà đã hết 1 năm..
1 năm trôi qua, mình đã làm được gì? Đó là câu hỏi tôi vẫn thường tự vấn như một cách để tổng kết một hành trình đã qua, rồi tự mình liệt kê ra một số thứ mình có được trong năm vừa qua, như mua thêm được món này, có thêm được thứ kia… những thứ dù có thể với nhiều người không thật sự lớn lao nhưng với tôi đó là sự cố gắng và nỗ lực. Những thứ mà tôi liệt kê hầu hết đều là vật chất…và dường như chỉ những thứ đó mới cho tôi cảm giác mình có “thành tựu”.
Nhưng thời gian gần đây, khi bắt đầu tìm hiểu và thực hành lối sống tối giản, tôi bắt đầu ít mua sắm hơn và thậm chí có xu hướng bỏ dần đi những thứ mà mình cảm thấy không thật sự cần thiết, và thế là những gạch đầu dòng của tôi cũng đã không còn là món này hay vật nọ. Tôi dành thời gian hồi tưởng về thời gian một năm qua tôi đã đi những đâu, gặp gỡ những người nào, tôi đã cảm thấy vui nhất vào lúc nào, tôi nghĩ về những người đã giúp đỡ mình và cũng không quên những lúc mình cảm thấy buồn và thất vọng. Đó như là một cuộc đối thoại với chính mình…
Bạn đã bao giờ tự đối thoại với chính mình chưa? Đơn giản là cuộc trò chuyện của riêng bạn với chính nội tâm của bạn mà thôi. Chỉ là lắng nghe chính mình và không phán xét.
Chúng ta có thể ngồi hàng giờ để nghe câu chuyện của ai đó, có thể tỉnh táo cho họ lời khuyên, nhưng với chính bản thân mình đôi khi chúng ta lại quên rằng con người bên trong mình cũng cần được lắng nghe và thấu hiểu. Đôi khi cuộc sống bận rộn khiến chúng ta cứ như bị xoay vần, sáng thức dậy tất bật cho con cái kịp giờ đến trường, rồi vội vàng đến công sở, sau một ngày gần như vắt kiệt sức cho công việc chúng ta trở về nhà, chưa kịp thay bộ quần áo lại lao vào chuyện bếp núc cho con cái kịp giờ học tối. Cứ thế, đến khi hết ngày cũng là lúc cơ thể ta đã quá mệt nhoài… dường như ta không còn quỹ thời gian cho chính mình.
Nhưng ta có thật sự bận rộn đến mức như vậy hay không?
Khi bớt lại thời gian vô bổ để lướt mạng xã hội tôi dành thời gian đó cho chính mình. Một khoảng thời gian ngắn chỉ dành cho riêng tôi mà không bị ai quấy rầy để làm những việc mình thích và suy nghĩ về những điều đã qua. Khi có thời gian cho riêng mình, tôi bắt đầu cảm thấy yêu bản thân mình hơn, trân trọng hơn những cố gắng và nỗ lực của mình. Trước đây, khi không đạt được những điều mình mong muốn tôi thường trách cứ mình tại sao lại tệ đến vậy; đôi khi tôi cảm thấy mình không ra gì. Nhưng giờ đây khi đã hiểu rằng mình đã cố gắng, tôi tự xoa dịu những cảm giác khó chịu bên trong mình và động viên mình nỗ lực hơn trong những lần sau. Đó như là cách mà tôi tự “chữa lành” cho chính mình.
Khi đối xử dịu dàng với chính mình và tha thứ cho bản thân, tôi lại cảm thấy mình dễ dàng tha thứ cho người khác hơn. Tôi thông cảm với những sai lầm, bồng bột, ngông cuồng và đôi khi có phần hiếu thắng của người trẻ. Tôi nhớ về những ngày trẻ của mình, đã có lúc tôi cũng từng như vậy, chỉ vì muốn chứng minh mình đúng mà tôi đã làm tổn thương người khác; nếu ai đó làm điều không tốt với mình thì tôi cũng sẽ có xu hướng trả đũa bằng lời nói, hay hành động.
Tôi cũng thông cảm hơn với sự “chậm chạp” của những người lớn tuổi, vì tôi biết rằng rồi mình cũng sẽ bước đến giai đoạn đó, khi trí não không còn minh mẫn, cơ thể không còn nhanh nhẹn. Tôi kiên nhẫn hơn khi ngồi nghe những câu chuyện được kể rất nhiều lần của má, những câu chuyện mà tôi đã nghe và thuộc nằm lòng. Tôi nhẫn nại khi hướng dẫn ba sử dụng mạng xã hội, cách nhắn tin, cách gọi điện bằng hình ảnh, cách lưu danh bạ; dù đôi lúc tôi vừa nói xong thì ba cũng vừa quên.
Trước đây, khi thường để ý và so sánh mình với người khác, nhất là những bạn bè cùng trang lứa, tôi luôn cảm thấy mình thật sự thua kém. Khi quay trở về với chính mình và hiểu được những điều có ý nghĩa thật sự với bản thân tôi lại không còn cảm giác đó nữa mà ngược lại cảm thấy mình vô cùng giàu có. Tôi giàu có vì mình còn có một sức khỏe tốt, có một công việc mà mình yêu thích và được ghi nhận; tôi có một ngôi nhà để trở về; có một gia đình để yêu thương với người chồng cùng chí hướng, sẵn sàng chia sẻ cùng tôi mọi điều trong cuộc sống; có những đứa con ngoan ngoãn và hơn hết tôi còn có ba má, những người luôn yêu thương và lúc nào cũng chờ đón tôi trở về trong ngôi nhà đầy ấm áp. Tôi tự hỏi liệu những điều tôi đang có đáng giá bao nhiêu và nhận ra rằng không một vật chất nào đủ để tôi đánh đổi một trong số đó, và chỉ chừng ấy thôi tôi đã cảm thấy mình biết ơn cuộc đời rất nhiều.
Lắng nghe chính mình không chỉ giúp tôi hiểu rõ về chính mình mà hiểu rõ hơn về cuộc sống. “Tứ thập nhi bất hoặc” nghĩa là tuổi 40 đã không còn nghi ngờ vì đã thấu hiểu mọi chuyện, nhờ có kinh nghiệm mà có chính kiến của riêng mình. Không vì lời nói của một người mà có suy nghĩ phiến diện, không nhìn cuộc đời qua lăng kính của người khác. Phụ nữ khi đến tuổi này đã bắt đầu nhận thấy những đổi thay về ngoại hình, khi làn da không còn căng mọng, khi khóe mắt đã hằn vết chân chim, nhưng lại là lúc có sự trưởng thành nhất về nội tâm. Khi nội tâm vững chãi, lòng sẽ an yên và khi đó cuộc đời cũng trở nên dịu dàng hơn với chính mình. Và tôi cũng học được cách tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn hơn bằng cách dành thời gian chất lượng với những người mình yêu thương và thật sự có ý nghĩa trong đời mình.
Sẽ không ai quá bận rộn đến nỗi không có đến một chút thời gian cho mình, chỉ là bản thân mình đã sẵn sàng lắng nghe để thấu hiểu lòng mình hay chưa? Chỉ một chút ít thời gian cho riêng mình thôi, tôi tin bạn cũng sẽ nhận thấy những thay đổi kỳ diệu. Chúng ta không thể cho người khác thứ mà mình không có, vì thế hãy thấu hiểu và yêu thương bản thân nhiều hơn, khi năng lực yêu thương đủ lớn bạn sẽ sẵn sàng chia sẻ tình yêu ấy với rất nhiều người.
Ái Linh